Đêm không bao giờ trọn vẹn
Luôn luôn như vậy bởi vì tôi nói thế
Bởi vì tôi khẳng định
Cuối nỗi đau là một khung cửa sổ mở
Một khung cửa sổ sáng đèn
Luôn luôn có một giấc mơ đang thức
Khát khao được lấp đầy để thoả mãn cơn đói
Một trái tim rộng lượng
Một bàn tay đưa ra một bàn tay mở
Đôi mắt chăm chú
Một cuộc sống, một cuộc đời để chia sẻ cùng nhau.
« Phượng Hoàng », Paul Eluard, 1951
(JK dịch cho chính mình)
Comments